Nói đến giang hồ Sài Gòn trước năm 1975, người ta vẫn còn nhớ những cái tên cộm cán như: Đại Cathay, Huynh Tỳ, Mã Thầu Dậu, Sơn Đảo, Minh Cầu Muối, Châu Nhị…Tuy là phận nữ nhi nhưng hai nữ quái Lệ Hải và Jacqueline cũng lừng danh không kém.
Lệ Hải là cái tên mà thị tự đặt cho mình trước khi đặt chân vào chốn giang hồ, còn tên cúng cơm của thị là Vũ Thị Bảo. Bảo sinh ra và lớn lên ở Gò Vấp, trong một gia đình thuộc thành phần trung lưu. Học hết bậc trung học đệ nhất cấp (cấp 2 hiện nay), thấy trường học không hấp dẫn bằng vũ trường, thị liền từ giã sách đèn, dấn thân vào con đường gió bụi.
Thần tượng Đại Cathay và những cuộc tình… bất hảo
Khi Lệ Hải vừa tròn 17 tuổi thì danh tiếng Đại Cathay đã chấn động giang hồ. Lần đầu tiên, họ gặp nhau tại nhà hàng Mỹ Cảnh, Lệ Hải đi cùng với Đức Raymond, một tay chơi lừng danh, vốn là bạn thân của Đại Cathay, và một thiếu gia con một gia đình giàu có gốc Hoa ở Chợ Lớn tên hệt nữ nhi: Công tử Bạch Tuyết. Mới gặp Đại Cathay, Lệ Hải đã tỏ ra quấn quít lấy thần tượng, còn Đại Cathay cũng thấy xao xuyến trước người đẹp đang thời kỳ trổ mã. Chẳng cần phải tán tỉnh dài dòng, ngay tối hôm đó, Lệ Hải đã tự nguyện hiến thân cho thần tượng, cứ y như sợ đánh mất cơ hội trở thành người tình của “ông vua không ngai” trong thế giới ngầm. Vì mối tình này chủ yếu là chuyện chăn gối, nên chỉ kéo dài một thời gian rất ngắn. Tuy ai đi đường nấy, nhưng người trong cuộc, chẳng có ai buồn phiền. Nhưng bấy nhiêu đó cũng đủ để Lệ Hải nổi tiếng và được giới giang hồ vị nể.
Sau cuộc tình chớp nhoáng với Đại Cathay, Lệ Hải trở thà nh người tình của công tử Bạch Tuyết. Vị công tử này, tuy không phải là một tay đâm chém, nhưng nhiều tiền và sẵn sàng chu cấp cho một số đàn anh thuộc loại số má một cách hào sảng, nên cũng có tiếng tăm trong chốn giang hồ. Công tử Bạch Tuyết si mê Lệ Hải và chiều chuộng “yêu nữ” hết mình. Tuy nhiên, anh ta chỉ được Lệ Hải đáp lại bằng thân xác chứ không bằng trái tim. Trong khi đang cặp với công tử Bạch Tuyết, Lệ Hải lại “bắt cá hai tay”, công khai tằng tịu với Đức Raymond. Công tử Bạch Tuyết biết rõ nhưng chẳng dám phản ứng gì, bởi họ là bạn của nhau. Hơn nữa, Đức Raymond là một tay anh chị thứ thiệt, được xếp ngang hàng với Đại Cathay, nên Bạch Tuyết đành ngậm bồ hòn trong uất hận. Quá khổ đau, công tử Bạch Tuyết đã tự đi tìm cái chết. Anh ta âm thầm lên Đà Lạt, mua đủ loại hoa chất đầy trong phòng ngủ tại khách sạn Palace, rồi tìm một quán rượu uống thật say. Tối về, công tử Bạch Tuyết “chơi” luôn một nắm thuốc ngủ, đóng chặt cửa lại và an giấc ngàn thu. Trong thư tuyệt mệnh Bạch Tuyết để lại cho Lệ Hải, có câu: “Ta gọi tên em là “yêu nữ!”.
Thế là, mới chân ướt, chân ráo bước vào con đường gió bụi, Lệ Hải đã nổi tiếng như cồn, sớm được ngồi vào chiếu nhất với các tay anh chị cộm cán, dù chưa có được một thành tích bất hảo nào đáng kể.
“Yêu nữ” và những phi vụ đầu đời
Nạn nhân đầu tiên của Lệ Hải là vũ nữ Thùy Châu, được xếp hạng đào nhất của vũ trường này. Lúc bấy giờ, Thùy Châu đang được tay chơi coi tiền như rác, nổi tiếng đất Sài thành là Hoàng Kim Lân bao trọn gói. Cần nói thêm, Hoàng Kim Lân với biệt danh “Âu Dương công tử” là con trai của “ông vua kẽm gai” kiêm Thượng nghị sĩ, tỷ phú Hoàng Kim Quy. Ỷ mình giàu có, Hoàng Kim Lân có lối chơi rất trịch thượng. Mỗi khi phải lòng một cô vũ nữ nào đó, anh ta hầu như có mặt hàng đêm và thường xuyên ra lệnh cho vũ trường không được tiếp bất cứ một người khách nào khác, ngoài anh ta. Dĩ nhiên, công tử Hoàng Kim Lân chi trả hậu hĩnh hơn bình thường. Thế nhưng, chính vì đường ăn chơi hào phóng, và quá ngông của Hoàng Kim Lân đã khiến anh ta nhiều phen khốn đốn. Không ít lần đám quan quyền gốc gác nhà binh, thấy ngứa mắt đã móc súng chĩa thẳng vào người Lân, bắt anh ta bò ra khỏi vũ trường.
Biết cọc tiền của “Âu Dương công tử” rất to, nhưng gan thì rất nhỏ, Lệ Hải cùng với mấy tay đàn em có mặt đúng lúc Hoàng Kim Lân đang ngồi với Thùy Châu trong vũ trường vắng tanh, nhưng ngoài cửa lại treo bảng “Hết chỗ, miễn tiếp khách”. Lệ Hải bước vào cửa, không ai dám cản bởi nghe nói đó là “người yêu” của Đại Cathay. Lệ Hải ung dung ngồi xuống bàn trước sự lúng túng của quản lý và đám nhân viên phục vụ. Đúng thời điểm đó, ca sĩ Thiên Hương bước lên sân khấu nói đôi lời trước khi hát. đại ý: “Thiên Hương xin hát bài Sương lạnh chiều đông để riêng tặng cho anh Hoàng Kim Lân”. Ban nhạc chưa kịp dạo đầu, Lệ Hải đã nhảy lên sân khấu, giật micro ném mạnh xuống sàn rồi quay về chỗ ngồi.
Cả vũ trường nhốn nháo nhưng chẳng có ai dám phản ứng gì, bởi biết gặp phải “yêu nữ”. (Thời đó, hầu hết các phe nhóm lớn, nhỏ đều tự nhận mình là em út của Đại Cathay để thị uy. Dĩ nhiên, đàn em thật cũng có mà giả cũng có. Tính ra, sau khi đã thống lĩnh được giang hồ, những tay chơi được xếp ngang cơ với Đại Cathay, chỉ đếm trên đầu ngón tay. Do vậy, được làm em út của Đại đã là một vinh hạnh cho đám lục lâm, thảo khấu).
Thấy Lệ Hải hung hăng, quản lý vũ trường mật báo cho đám bảo kê nhanh chóng đến tiếp cứu. Nhưng khi tới nơi, mới nghe tên Lệ Hải, cả bọn không dám làm gì đã đành, còn cung kính hầu rượu để ra mắt đàn chị. Được thể, Lệ Hải bắt quản lý đưa bill tính tiền mà Hoàng Kim Lân phải trả cho vũ trường hôm đó. Xong thị cầm bill sang bàn Hoàng Kim Lân nói như ra lệnh: “Đây là tiền anh phải trả cho vũ trường đêm nay. Nếu anh và cả con nhỏ Thùy Châu còn muốn tiếp tục đến bất cứ chỗ ăn chơi nào trong thành phố này, phải đóng phạt gấp ba số tiền trong bill vì tội dám chơi trội. Nội trong ngày mai, anh phải giao đủ tiền cho Thùy Châu để nó nộp lại cho người của tôi. Từ chối là quyền của anh, cứ việc suy nghĩ và bàn tính với con nhỏ này rồi lựa chọn”. Nói xong, Lệ Hải đứng dậy, khoát tay cho đồng bọn rút lui.Quá sợ hãi, Thùy Châu khóc lóc, van nài Hoàng Kim Lân đáp ứng đúng đòi hỏi của Lệ Hải. Bản thân Lân cũng thấy ngán Hải, nên trưa hôm sau, Thùy Châu đã nhận đủ tiền, nhờ Thanh rổ và Mary Paul trao lại cho “yêu nữ” để mua sự bình an. Sau phi vụ này, uy thế của Lệ Hải càng lên cao. Chuyện đến tai Đại Cathay, nhưng ông trùm vẫn làm ngơ coi như không biết, bởi dù sao, cả hai cũng có thời chung chăn, chung gối và “yêu nữ” đã trao đời con gái cho Đại Cathay. Từ đó, Lệ Hải có trong tay danh sách một số ca-ve đang ăn nên làm ra ở khắp các vũ trường bắt phải đóng hụi chết hàng tháng. Ngay cả những má mì lừng lẫy như Dung Khào ở Maxim, bà Tơ ở Olymya cũng là “bầu sữa ngọt” của “yêu nữ”.
Không phải tự nhiên mà đám vũ nữ này lại thuần phục Lệ Hải như thế. Trước khi bắt tay vào cuộc, Lệ Hải đã chọn vật tế thần để dằn mặt chị em. Vật tế chính là vũ nữ Ngọc Hạnh, nổi tiếng nhan sắc của vũ trường Ritz trên đường Trần Hưng Đạo. Một tối, Lệ Hải tìm đến vũ trường này, cho đàn em gọi Ngọc Hạnh ra để nói chuyện. Bị Lệ Hải “chiếu cố”, Ngọc Hạnh biết ngay gặp chuyện chẳng lành. Không úp mở gì cả, “yêu nữ” vô (vào) đề ngay: “Nghe cô em làm ăn khấm khá, chia bớt chút đỉnh cho tụi này, được không?”. Ngọc Hạnh run rẩy nhận lời ngay. Nhưng Lệ Hải cố tình đưa ra cái giá quá cao để Ngọc Hạnh không thể đáp ứng nổi và đe dọa: “Rồi mày sẽ ân hận suốt đời bởi phải trả cái giá đắt hơn vậy trăm lần”. Ngay đêm đó, khi vũ trường đóng cửa, một tay chơi giàu có lái chiếc xe hơi láng coóng đến đón vũ nữ Ngọc Hạnh thì bị đập nát kiếng (kính) xe. Ngọc Hạnh mới bước ra cổng đã bị hai gã lưu manh dùng lưỡi lam rạch một đường lên má rồi nhanh chân tẩu thoát. Tin này đã nhanh chóng lan truyền trong giới ca-ve, thế là cô nào được yêu nữ hỏi thăm đều răm rắp tuân hành.Chưa dừng ở đó, vốn thích được nổi tiếng trong giới giang hồ, Lệ Hải lại dùng sắc đẹp thu phục những tên cướp lì lợm, kết hợp với chúng để tiến hành những vụ cướp táo bạo mà đến nay nhiều người dân Sài Gòn vẫn chưa quên.
Vẻ đẹp cùng “sở thích” chết người
Phải nói rằng tạo hóa đã ưu ái ban cho Lệ Hải một nhan sắc thuộc loại chim sa cá lặn. Hải cao trên 1,6m, làn da mịn màng, khuôn mặt xinh xắn và nhất là đôi mắt quyến rũ đa tình. Cũng vì mê mệt nhan sắc của Lệ Hải mà nhiều đại ca đã tự biến mình thành những tên đao phủ dưới trướng của “yêu nữ”. Có chút chữ nghĩa, lại đẹp, nhưng Lệ Hải không muốn tiếp xúc với những chàng trai có học hành lẫn công ăn việc làm đàng hoàng, mà chỉ thích giao du với những tay anh chị. Càng cộm cán, thị càng ái mộ và Đại Cathay chính là thần tượng của thị.
Khi đã lấy được số má nhờ núp bóng những đấng mày râu, Lệ Hải thấy mình cũng cần có một lãnh địa riêng trong chốn giang hồ cho đáng mặt nữ nhi. Vốn mê nhảy đầm và không khí của những hộp đêm mọc đầy Sài Gòn thời đó, Lệ Hải đã chọn môi trường này để “làm ăn”. Lệ Hải cấu kết với hai cô bạn thân là Thanh rổ và Mary Paul, đều là ca-ve của vũ trường Tự Do. Hai ả này có nhiệm vụ nắm bắt trong số đồng nghiệp của mình, cô nào được các tay xì thẩu nhiều tiền, lắm của bao bọc sẽ là con mồi cho “yêu nữ” tấn công.
Có thể nói, trong số những tên tuổi nổi cộm của thế giới ngầm, Lệ Hải là người hết sức may mắn tránh được cảnh tù tội
Với Lệ Hải, chuyện yêu đương chỉ là phương tiện để tiến thân. Vì thế người tình này vừa sa chân vào vòng lao lý, Lệ Hải có ngay người tình khác, “số má” hơn.
“Liên doanh tình ái” với Bình Toyota
Thời đó, người nào sở hữu được chiếc Toyota Corolla đã là rất bảnh. Vì thế, đi cướp xe hơi để bán cho các gara chuyên “mổ” xe lậu không chỉ kiếm được nhiều tiền mà còn chứng tỏ được đẳng cấp của một tay chơi.
Trong đám “ăn xế”, nổi đình, nổi đám hơn cả là Bình Toyota (do y thực hiện trót lọt nhiều vụ cướp xe Toyoya). Tuy trong lĩnh vực đâm thuê, chém mướn, Bình Toyota chưa đáng mặt cao thủ nhưng sự lì lợm trong các vụ ăn hàng sô-lô thì y xứng danh là một tướng cướp có hạng.
Thấy Bình Toyota làm ăn đơn độc, Lệ Hải tính ngay đến chuyện kết hợp. Không khó để Lệ Hải tiếp cận và làm quen với Bình Toyota. Vốn đã từng nghe danh, biết tiếng “yêu nữ”, nay được tận mắt chiêm ngưỡng người đẹp, tên cướp lạnh lùng này đã bị tiếng sét ái tình hạ gục!
Từ khi “cuộc tình liên doanh” giữa Bình Toyota và Lệ Hải chính thức “khai trương”, giang hồ chứng kiến nhiều vụ cướp xe Toyota Corolla hết sức ngoạn mục do cặp đôi bất hảo này gây ra. Với ngoại hình hấp dẫn, lại giỏi giả nai, Lệ Hải đã đưa nhiều gã giàu có nhưng dại gái vào mê hồn trận để Bình Toyota hành xử.
Tỷ phú không qua ải mỹ nhân
TKV là một điển hình một vụ “ăn xế” táo tợn của đôi tình nhân bất lương này. Là một trong những “ông vua” ngành hóa chất và bột giặt của Sài Gòn, tuy tài sản của V thua các tỷ phú Lý Long Thần, Trần Thành, Lâm Huê Hồ, Phạm Quang Khai nhưng về khoản mê gái thì V lại đứng đầu. Biết V thường một mình lái xe Toyota đến nhà hàng Đồng Khánh, Lệ Hải đã phục kích ở đó để tấn công.
Lần đầu gặp “yêu nữ”, ông V đã rúng động tâm can, lập tức mời Lệ Hải cùng ăn tối. Ăn tối xong, họ đưa nhau đi nhảy đầm. Đến khuya, Lệ Hải nằng nặc đòi về vì sợ mẹ la! Kinh nghiệm dạy cho ông V gái khó dụ thường là gái nhà lành, nên phải khổ công một chút. Thế là ông ta mời Lệ Hải lên xe đưa về. “Yêu nữ” nói với ông ta nhà mình ở trong một hẻm nhỏ, trên đường Trần Quang Khải, xe hơi không vào được. Lệ Hải yêu cầu V chỉ đưa đến đầu hẻm để mình đi bộ vào, không muốn để xóm giềng trông thấy người đưa kẻ đón sẽ mang điều tiếng không hay. “Yêu nữ” còn hứa hẹn đợi ít hôm nữa sẽ kiếm cớ với gia đình để đi chơi với V suốt đêm. Nghe thế, V vô cùng phấn khích và càng chắc cú Lệ Hải là hàng xịn, khó kiếm. Lần nào cũng thế, trước phút chia tay, ông cũng tắt máy, dừng xe một lúc, dõi cặp mắt thèm khát nhìn theo cho đến khi “yêu nữ” khuất bóng. Suốt một tuần, tối nào họ cũng hẹn nhau đi chơi và lần nào V cũng đưa “yêu nữ” về nhưng không được xơ múi gì!
Kỳ tình, nhà của Lệ Hải đâu phải ở đó. Nhưng “yêu nữ” đã nghiên cứu kĩ con hẻm này có đường thông qua hẻm khác để ra đường chính. Trước khi xuống xe, “yêu nữ” còn tặng cho TKV một nụ hôn của kẻ cướp rồi đi vào hẻm, vòng ra đường Trần Quang Khải, nơi Bình Toyota đã chờ sẵn. Một tối thứ bảy, TKV lại đưa Lệ Hải về như thường lệ. Khi “yêu nữ” đã vào sâu trong hẻm, TKV chưa kịp xuống kiếng (kính) và nổ máy, thì Bình Toyota xuất hiện. Hắn ta chĩa khẩu Colt 45 vào người TKV và yêu cầu để nguyên chìa khóa xe, bước ra ngoài. TKV líu ríu làm theo lời Bình Toyota và nhanh như cắt, hắn trèo lên xe lao đi, sau khi bắn một phát súng chỉ thiên để thị uy. Sau này, ông V cũng không chút nghi ngờ Lệ Hải là kẻ chủ mưu trong vụ cướp nên họ vẫn cứ gặp nhau. Chỉ đến khi biết Lệ Hải là “yêu nữ” khét tiếng giang hồ, ông V mới nghi ngờ thì đã muộn.
Đi đêm mãi cũng có ngày gặp ma. Cuối cùng, Bình Toyota bị bắt quả tang khi đang dùng chìa khóa giả mở cửa một chiếc Toyota, nhưng chưa kịp nổ máy. Tuyệt nhiên, Bình Toyota không khai bất cứ điều gì về Lệ Hải.
Bình Toyota vừa “nhập cư” vào khám Chí Hòa, Lệ Hải đã cặp kè với một tướng cướp khét tiếng khác là Minh Đen, để cùng với băng nhóm của hắn tiến hành vụ cướp đền Sòng Sơn ở Phú Nhuận, gây chấn động dư luận xã hội thời đó. Sòng Sơn là đền thờ Bà Chúa Liễu Hạnh, quy tụ những người say mê đồng bóng thuộc giới thượng lưu và phu nhân các tướng tá, quan chức cao cấp của chính quyền Ngụy. Mỗi giá lên đồng của họ tốn kém hàng chục cây vàng. Chưa kể, mỗi lần tụ họp tại đây, bà nào cũng muốn khoe của, nên trang sức đeo đầy mình. Nhiều lần, đóng vai một kẻ đến đền Sòng Sơn xem đồng và chờ đồng cô, bóng cậu ban lộc, Lệ Hải nắm bắt tình hình cụthể đường đi nước bước và biết chắc suốt tháng 2 âm lịch, nơi đây liên tục tổ chức những giá đồng lớn. Thế là “yêu nữ” và Minh Đen cùng với hai thành viên khác là Lễ và Giỏi lên kế hoạch ăn hàng.
Đúng ngày ra quân, Lệ Hải đến đền Sòng Sơn sớm nhất. Khi Mẫu Thượng Ngàn nhập vào một cô đồng đang múa may ẻo lả trong tiếng nhạc rộn ràng thì băng Minh Đen xuất hiện. Một tên đứng án ngữ ngoài cửa, còn hai tên rút “hàng nóng” ra dồn mọi người vào một góc. Minh Đen cầm một cái túi trên tay, bắt mọi người tự tháo vàng, tiền bỏ vào túi. Ai không tháo được thì bọn chúng thủ sẵn kéo để cắt thật ngọt. Trong khi đó Lệ Hải cứ vờ như không biết gì cả, nhưng kỳ tình “yêu nữ” sẽ ra tay tiếp ứng nếu đồng bọn thất thế. Trong phi vụ này, băng nhóm của Minh Đen cướp được gần 4 triệu đồng (tương đương 200 cây vàng thời đó) và hơn 50 nhẫn hột xoàn, có cái lên tới 8 carat. Sau đó, Minh Đen và đồng bọn cũng bị sa lưới, còn Lệ Hải vẫn vô can.
“Yêu nữ” và cái chết của gã lai Tây
Sau khi Đại Cathay bị chính quyền Sài Gòn bắt giam rồi biệt tích, giang hồ Sài Gòn rơi vào tình trạng mỗi phe nhóm hùng cứ một khu vực. Ví như, lãnh địa quận Nhất thuộc về Châu Nhị và đám lính người nhái. Băng Trần Xinh, Trần Beo ở ngã tư Bảy Hiền, cai quản con đường đầy bar Mỹ Nguyễn Văn Thoại (nay là Lý Thường Kiệt). Băng Sơn Đảo ở ngã ba Ông Tạ, băng Minh Cầu Muối ở chợ cá… Bấy giờ, có một gã lai Tây quốc tịch Pháp tên là Vicent. Nhờ tiền bạc rủng rỉnh, Vicent dễ dàng kết thân với các đại ca cầm đầu băng người nhái. Do đó, y chủ quan, cho rằng không ai dám đụng đến mình, nhất là tại vũ trường Maxim trên đường Tự Do (Đồng Khởi). Từ lâu, Vincent rất mê sắc đẹp Lệ Hải nhưng chưa có dịp được gần gũi. Còn Lệ Hải thì ghét cay, ghét đắng thứ đàn ông mặt trơ, trán bóng, ăn nói vô duyên, thiếu chất giang hồ.
Một buổi tối, Lệ Hải đi một mình lên Maxim thì đụng đầu Vincent. Hắn tìm mọi cách ngồi gần “yêu nữ”. Khi vũ trường đóng cửa, Vincent bám theo Lệ Hải xuống tầng trệt, nắm chặt tay “yêu nữ”, lè nhè: “Đêm nay em phải về với anh. Bằng không anh sẽ cho em ngủ ngoài đường”. Biết khu vực này là đất của Vincent, Lệ Hải nhỏ nhẹ nói: “Em làm sao từ chối lời mời của một người như anh. Nhưng không chuẩn bị trước, nên cho em hẹn đêm mai. Tối mai, mình gặp nhau ở đây và em muốn anh phải tỉnh táo để đưa em về”. Vincent mừng rơn.Khi đó trong băng người nhái có tên Tầm nhái, đô con nhưng chỉ được xếp vào hàng tốt đen. Từ lâu, Tầm nhái si mê Lệ Hải một cách điên cuồng mà không dám nói ra. Vì thế, khi Vincent đi rồi, “yêu nữ” vội chạy đi tìm Tầm nhái. Tầm nhái như kẻ mê sảng khi bỗng dưng lại được gần gũi Lệ Hải suốt đêm. Khi Tầm nhái đã hồn xiêu phách lạc, “yêu nữ” mới đem chuyện Vincent làm hỗn với mình ra kể và hỏi Tầm nhái: “Em hẹn Vincent đêm mai ở Maxim, anh có dám đến đó cho nó một trận đòn rửa nhục giùm em hay không?”. Gã si tình mới nghe đã nổi máu anh hùng: “Dễ ợt, đêm mai anh sẽ vì em mà hạ nốc ao thằng chó chết này, cho dù nó là bạn của sếp anh!”.
Đêm hôm sau, khi vũ trường Maxim đóng cửa, Vincent và Lệ Hải vừa bước ra, Tầm nhái đã đứng sẵn ở đó. Máu ghen nổi lên, hắn nhìn thẳng vào mặt Vincent nói: “Vincent, mày có tin tao sắp đánh thấy mẹ mày hay không?”, Vincent cũng không vừa, mắng lại: “Ê Tầm, mày chỉ là hàng em út, mày dám chơi ngang cơ với tao ở đất này hay sao?”. Không trả lời, Tầm nhái móc trong người ra một khẩu Browning, chĩa vào ngực Vincent bóp cò. Một tiếng nổ vang lên, Vincent chết ngay tại chỗ. Gây án xong, Tầm nhái đứng yên chờ quân cảnh đến bắt. Từ đó, không ai gọi y là Tầm nhái nữa mà đổi thành Tầm Browning còn Lệ Hải thì ung dung ra về. Không ai biết chuyện gì khiến Vincent phải nhận cái chết thê thảm như thế.
Bến đỗ cuối
Cuộc đời của Lệ Hải luôn gắn liền với những hành vi bất chính của một kẻ có thừa nhan sắc nhưng lại thiếu lương tâm. Sau ngày 30/4/1975, “yêu nữ” dính vào một tổ chức phản động. Khi tổ chức này sa lưới thì Lệ Hải cũng bị bắt đưa đi cải tạo. Mấy năm sau, “yêu nữ” được tha về. Sau đó, Lệ Hải lấy chồng (nguyên là thiếu tá của chế độ cũ) rồi xuất cảnh theo diện H.O. Hiện nay Lệ Hải đang định cư tại Hoa Kỳ
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen